VÌ SAO MÌNH THÍCH LÀM BÁNH?

Cuối tuần vừa rồi mình có làm một set bánh quy nho nhỏ, coi như là demo chuẩn bị cho một mùa Giáng sinh sắp đến. Làm đến tận 4 loại nên cũng mất gần nửa ngày mới xong. Lúc đang loay hoay trong bếp thì người thân mình thấy thế mới hỏi “Sao mà thích làm bánh dữ vậy? Nhìn cực quá chời hà, đứng suốt mấy tiếng đồng hồ, mà làm ra được có mấy cái bánh”, thì mình cũng tự đặt ra câu hỏi đó cho bản thân “Vì sao mình thích làm bánh nhỉ?” Thế là bài viết này ra đời 😊

Hồi trước mình nghĩ đơn giản là làm bánh thì tự dưng thấy vui, rồi khi nhìn thấy người khác thưởng thức sản phẩm chính tay mình làm thì lại vui hơn bội phần. Mình đã từng nói làm bánh là một cách để mình thể hiện tình yêu thương của mình đến những người xung quanh, như mọi người hay thường bảo khi làm món đồ handmade nào đó.

Set bánh hành nhân phô mai, bánh dứa, bánh hạnh nhân, và còn cả bánh trà xanh nhân mochi (phía dưới) nữa

Mãi đến hôm vừa rồi, ngồi ngẫm nghĩ lại thì mình chợt nhận ra đấy không phải là lí do chính khiến mình đứng hàng giờ trong gian bếp, tìm tòi và học hỏi. Mà làm bánh là một cách để lắng nghe chính mình, giống kiểu hiểu sâu về mình hơn. Nghe có vẻ “deep” quá nhỉ, nhưng đó chính xác là động lực để mình làm bánh thường xuyên hơn. Mỗi lần như vậy mình cứ như ở trong thế giới của riêng mình, tách biệt ra khỏi mọi thứ ồn ào xung quanh, và cứ thế tập trung vào việc mình làm thôi. Những lúc mình stress này, hoặc có những vấn đề chưa giải quyết được, thì cứ xắn tay chui vào góc bếp, làm cái gì đấy đơn giản là tự dưng tâm trạng tốt hơn hẳn (à trừ những lúc làm bánh thất bại thì không vui lắm 😂). Một điều nữa mà mình nhận ra trong lúc làm bánh thì mình không đụng vào các thiết bị điện tử, cũng chẳng cần âm nhạc gì. Chắc vì thế mà mình không bị xao nhãng bởi những notification (thông báo) từ điện thoại, hay những bài post của người khác trên mạng xã hội, nên tự dưng cảm thấy bình yên đến lạ kì.

Mình cảm thấy việc lắng nghe chính mình là cực kì quan trọng, là khi mình gạc đi những “tiếng ồn” ở bên ngoài và thực sự tập trung hỏi xem mình muốn gì, mình đã học được điều gì mới, vân vân và mây mây. Để rồi từ đó mình vỡ lẽ ra nhiều thứ, những áp lực trở nên nhẹ nhàng hơn và đâu đó tìm được niềm vui ở việc mình đang làm, ở những con người xung quanh. Kết lại, mình thích làm bánh vì mình có thể hiểu hơn về bản thân trong lúc nhào nặn mấy viên bột, và mình hi vọng trong quá trình này có thể chia sẻ với bạn nhiều thứ hay ho về bánh trái, đơn giản là vậy.

Và mình tin rằng bạn cũng sẽ có một thói quen nào đấy để khám phá bản thân mình, chạy bộ này, chơi nhạc cụ này, và nhiều hoạt động khác nữa. Nếu bạn chưa có hoạt động nào giống thế thì hãy xắn tay lên và tìm kiếm thôi, để cùng mình bắt đầu một trong những chặng hành trình thú vị nhất của cuộc sống nhé. 😉